Mợ Hát Cậu Ba Nghe

Mợ Hát Cậu Ba Nghe

687 41 9

"Ngay lúc cậu đang đứng tần ngần ở đấy thì có tiếng sụt sịt trong vườn cau, cậu chạy ra ngó thì vừa hay thấy bóng dáng quen thuộc kia đang vùi đầu vào hai đầu gối khóc nức nở, Nguyên vừa mừng vừa lo tiến lại với Khuê nói nhỏ:- Tui tới rồi...Khuê đang buồn lắm nhưng chất giọng quen thuộc ấy cất lên làm cô giật mình đưa khuôn mặt vẫn còn ướt đẫm nước mắt kia lên nhìn, đúng là cậu ba kìa, tại sao cậu lại tới đây chứ?- Cậu... cậu ba... về đi ạ.Khuê nói trong tiếng nấc rồi gục đầu xuống che đi những giọt lệ vẫn lăn dài, cậu mà về hả? Cậu về sao được mà về cơ chứ, thế là ai đó mặt dày ngồi xổm xuống trước mặt Khuê đưa tay ra vỗ về, cô khóc nhưng cậu đau lòng. - Khuê xấu lắm.Cái người đang khóc vẫn nức nở, còn cậu thì đỡ khuôn mặt Khuê lên đưa tay vuốt nhẹ mấy lọn tóc dính trên khuôn mặt xinh đẹp kia lắc đầu:- Không xấu, chỉ có tui nhìn thôi thì không xấu." Mợ thích cậu từ cái thuở cậu còn cắp sách đi học, mợ thích lắm cái khoảnh khắc cậu cho mợ túi me rồi cười thật tươi nói rằng:- Cho chị Khuê đó!Nhưng từ lúc cậu cưới mợ về làm dâu nhà này, có bao giờ cậu cười với mợ tươi như thế? Hay là cậu chỉ cưới mợ về làm cái bình phong cho đẹp nhà đẹp cửa?Vậy cậu cứ cưới thêm vợ trẻ, vợ đẹp về đây đi, mợ chẳng màng cái danh bà lớn của cậu nữa, mợ muốn về lại cái gánh hát ban đầu có cậu học trò trốn học ngồi băng bó vết thương cho mợ...…

Không phải bây giờ, là mười năm trước!

Không phải bây giờ, là mười năm trước!

268 25 10

Phạm Đình Minh Huy, cậu có một đứa cháu dễ làm người khác mủi lòng thật đấy, đối diện với khuôn mặt mếu máo cùng đôi mắt ầng ậng nước đó tự nhiên tim tôi nhói lại, ngồi thụp xuống ôm nhóc vào lòng dỗ dành, ừ thì dì ở đây với con rồi này. Nhưng, tôi vừa đưa tay lên vỗ vỗ vai an ủi cu cậu thì nhóc đã hét lên rõ to:- Cậu Huy... cậu Huy... cậu ra giữ vợ cậu lại này!CẬU. RA. GIỮ. VỢ. CẬU. LẠI?Cả người tôi cứng đờ, vừa lúc đó thì hay rồi, cái bóng của người cao cao ấy đổ ập lên hai người chúng tôi che đi ánh nắng buổi chiều tà, người con trai với cái thun đơn giản cùng áo sơ mi xanh dương khoác ngoài kia vẻ mặt hớn hở:- Đại ca tới rồi đây, đa tạ huynh đài ra tay tương trợ!"..."Tớ thích cậu, từ rất lâu rồi, nếu như không thích cậu thì tại sao bây giờ tớ vẫn còn độc thân kia chứ, chỉ là lúc ấy tớ ngốc nghếch mà tưởng cậu có người yêu, để rồi chừng ấy năm trôi qua tớ đã bỏ qua một cơ hội."Không biết từ lúc nào, tôi đã thích cái người hay nhắn tin cùng tôi mỗi buổi tối, không biết từ khi nào, hình bóng cậu ấy cứ quanh quẩn, kể cả lúc tôi mất trí nhớ tới lúc nhận ra cậu...Hóa ra, Trái Đất tròn thế, em thật may vì đã có anh trong đời.Viết bởi Thúy Hiền, cảm ơn các cậu đón đọc nha. XIN PHÉP KHÔNG REUP TRUYỆN NÀY TRÊN BẤT CỨ NỀN TẢNG NÀO.…

Gái ế gả chồng...!

Gái ế gả chồng...!

14,587 692 28

18 tuổi ấy, người ta đã bảo là già khắm già khú ra rồi, mà nếu đã có chồng, thì vài mụn con chứ chả ít, mà đằng này, người được nhắc tới kia, trải 20 cái Tết, tròn không thể méo hơn nữa, thế mà vẫn ế chỏng ế chơ ra. Cưới rồi, cuối cùng thì ả cũng có người chịu rước rồi...đã full.Con của Mợ ghét cậu à!…

Mợ ghét cậu à ?

Mợ ghét cậu à ?

96,666 4,774 34

Cậu con trai nhà Phú Ông bị ngốc từ bé, năm 17 tuổi, lấy con gái thầy đồ... Mợ Cả, thông minh, tài giỏi, nhưng có một số chuyện, bản thân mợ cũng bị quay mòng mòng, chuyện cậu ngốc nghếch liệu có thật hay không?? Thân thế của mợ có phải chỉ là con ông đồ??? Đây là 1 thể loại viết theo thời xưa của Việt Nam, tác giả còn rất non trẻ vì thế đừng ném đá nhiều quá nha. Truyện độc quyền trên Wattpad, có một bộ sau này viết về cuộc đời của hậu thế nên mọi người tìm hiểu nha.…

Hồn Trao Qủy

Hồn Trao Qủy

108 24 4

Còn nhớ ngày đó lũ trẻ trong xóm chả chơi với hai đứa, chúng nó chê Minh là đồ con hoang còn chế giễu Nhi là con nhà "thầy cúng đểu", thực ra không phải mẹ Nhi là thầy cúng, mà là mẹ của Minh, hai đứa nó cứ thế lủi thủi chơi với nhau cho tới khi Minh mất, Nhi nằm viện, cả nhà Minh cũng rời xứ mất tăm. Cả hai kể về chuyện nướng khoai, bắt dế, chơi đồ hàng cho tới lúc đứng trên sân thượng lúc nào không hay, phía chân trời bình minh vừa ló dạng một tý.- Có đẹp không?Nhi thẫn thờ nhìn nơi phát ra tiếng nói, một vệt vàng rơi trên khuôn mặt của Minh, thật ra hình ảnh của cậu lúc trưởng thành còn đẹp hơn lúc nhỏ, mái tóc đen che một nửa hàng lông mày, sống mũi cậu thẳng tắp, nhất là đôi mắt màu đỏ ấy, có lúc đẹp, có lúc lại đáng sợ.- Rất đẹp.Nó vô thức trả lời, vừa lúc này Minh cũng đưa mắt nhìn nó rồi nhoẻn miệng cười, chàng trai mặc áo trắng quần tây với một cái áo khoác mỏng ấy có một nụ cười màu bạc, nụ cười của ánh trăng chứ không phải nắng. Thế rồi Minh vươn tay kéo nó vào lòng thở dài:- Thật muốn ôm em vào lòng mãi, mèo nhỏ đáng yêu quá đi mất. Truyện có yếu tố bạo lực, kinh dị, ám ảnh các bạn cân nhắc trước khi xem.Viết từ Thúy Hiền - Bút danh Qi Haan…

Liệu Anh Có Về Lại Con Đường Ấy?

Liệu Anh Có Về Lại Con Đường Ấy?

79 10 6

"Cậu ấy ở trong đội văn nghệ của trường, hát hay nhảy giỏi, đẹp trai, đặc biệt là các em lớp dưới hay các bạn nữa cùng khóa ai cũng thích cậu ấy hết, kể cả tôi, nhưng một ngày nắng không còn to nữa, tôi ước bản thân mình không thích cậu."Tớ thích cậu lâu như thế, đến một ngày cuối cùng cậu cũng nhận ra, hóa ra cậu còn thích tớ lâu hơn cả tớ thích cậu. Nhưng cậu biết không, đoạn đường phía trước sao trắc trở tới như thế, tớ không dám mong đoạn đường phía trước có cậu, chỉ mong chàng trai năm ấy sống thật tốt. Có được hay không?…

Lượm Lặt ( Đoản ngắn)

Lượm Lặt ( Đoản ngắn)

37 4 1

Lâu lâu có ý tưởng thì nhét vô!…

Đoản buồn

Đoản buồn

51 7 1

Có một câu chuyện đau lòng 💔…

Đoản ngắn ^.^

Đoản ngắn ^.^

2,595 120 30

Gọi là đoản nhưng trong cái đoản là 1 vài câu chuyện học đường, về 1 nữ bác sĩ, hay là về tình yêu nhỏ bé của 2 đứa bạn cùng bàn nhưng cái kết cho tình yêu đó lại là Se.... Chúc bạn đọc vui vẻ!!…