[Oneshot] QUẢ TÀN HOA RŨ

[Oneshot] QUẢ TÀN HOA RŨ

421 22 1

Thể loại: Dã sửNiên đại: Triều NguyễnNhân vật: Tá Thiên Nhân Hoàng hậu Hồ thị (nguyên phối của Minh Mạng Hoàng đế)Tác giả: Minh BảoGIỚI THIỆUNăm nàng mười bảy tuổi bước vào Đông cung. Một năm sau đó nàng ra đi, có với hắn một người con.Năm đó Thái hậu tuyển nàng làm chính thất cho hắn cũng đã sớm nhìn ra nàng về với hắn chỉ là mệnh khổ.Nàng là đóa hoa đẹp nhưng lại sắc nát hương tàn trước khi kết quả, cuộc đời ngắn ngủi không có phúc báo.Không biết sau nhiều năm như thế hắn còn nhớ chút gì về nàng hay không đây?…

[Oneshot] MƯỜI ĐIỀU TƯƠNG TƯ

[Oneshot] MƯỜI ĐIỀU TƯƠNG TƯ

517 3 1

Đây là một câu chuyện ngắn, viết trên nền một câu chuyện có thật và hư cấu theo cảm xúc riêng của mình. Câu chuyện kể về "mối tình không gọi thành tên" của hai cô cậu học trò, những suy tư về tình yêu của tuổi mới lớn. Truyện nhẹ nhàng, nhưng chan chứa nỗi niềm trong từng câu từng chữ. Bởi lẽ, nó chính là câu chuyện của tớ ~.~Tác giả: Minh Bảo a.k.a Mingbao ChanCảm hứng sáng tác: mối tình "con cóc" của bản thân + bài thơ "Tương tư thập giới" của Thương Ương Gia ThốThể loại: Ngôn tình hiện đại, truyện ngắn, thanh xuân vườn trường, HE Nguồn: http://camthuongthiemhoa.wordpress.com…

[ĐM] CHỜ EM BA KIẾP BA ĐỜI

[ĐM] CHỜ EM BA KIẾP BA ĐỜI

721 33 18

Sáng tác: Mingbao ChanThể loại:Đam mỹ, fanficTruyện ngắn, huyền huyễnNhất thụ nhất công (phúc hắc công - tạc mao thụ)Ảnh bìa: Mingbao Chan~ VĂN ÁN ~Câu chuyện thường ngày của một cậu sinh viên trẻ diễn ra tại một cửa tiệm kỳ bí.Ông chủ cửa tiệm là một tay gian thường kỳ bí, lời nói ra lúc nào cũng bí ẩn đến khó hiểu, khó tin.Mỗi ngày làm việc, cậu sinh viên lại khám phá một điều mới, chạm tay vào những mảng ký ức đã vỡ vụn từ lâu.Ai đã quên ai, ai còn nhớ ai?Là ai chờ ai suốt ba đời ba kiếp?Duyên tình chưa dứt, xin hứa chớ quên!…

NAM QUỐC HẬU PHI - LAN CHỈ TIỂU TRUYỆN

NAM QUỐC HẬU PHI - LAN CHỈ TIỂU TRUYỆN

2,103 107 7

Sáng tác: Minh Bảo a.k.a Mingbao Chan Thể loại: truyện ngắn cảm hứng lịch sử. Bổi cảnh: nhà Nguyễn, triều vua Khải Định. Nhân vật chính: Nhất giai Ân Phi Hồ Thị Chỉ (tên trong truyện: Hồ Lan Chỉ) . VĂN ÁN Con tim yêu một người, mà vận mệnh lại trớ trêu gắn chặt vào một người khác, rốt cuộc là tang thương đến độ nào? Áo gấm trâm vàng, môi tô mắt vẽ, quyền hành trong tay nghiêng ngửa một góc trời. Từ bỏ cuộc đời mình, đánh đổi mỗi thứ chỉ để sở nguyện được thành toàn, đến cuối cùng bản thân chỉ còn là lớp vỏ bọc vô hồn không hơn không kém. Biết trách ai đây? Là trách người phụ tình ý mặn nồng, trách lời hứa nơi đầu môi chót lưỡi hay trách vận mệnh đã quá trớ trêu? Nước mắt nuốt ngược vào trong, khóc không thành tiếng. Lầm lỗi là do chính bản thân mình, cuộc đời lẽ ra vô cùng tươi đẹp lại vì sự tin tưởng mù quáng vào lời hứa mông lung mà tan thành tro bụi. Bản thân không có quyền hối tiếc. Bởi lẽ chuyện gì cũng có cái giá của nói cả thôi!…

NAM QUỐC HẬU PHI - TƯ ĐẠO TIỂU TRUYỆN

NAM QUỐC HẬU PHI - TƯ ĐẠO TIỂU TRUYỆN

1,297 71 4

Sáng tác: Mingbao Chan a.k.a Minh BảoThể loại: ngôn tình cổ đại, cảm hứng lịch sửBối cảnh: triều Hậu LêNhân vật chính: Nguyễn Thị Đạo - Tương Dực đế Lê OanhNguồn: Cẩm Thượng Thiêm Hoa WordPress(http://camthuongthiemhoa.wordpress.com)…

NAM QUỐC HẬU PHI - HOÀNG CÚC TIỂU TRUYỆN

NAM QUỐC HẬU PHI - HOÀNG CÚC TIỂU TRUYỆN

3,267 127 7

Sáng tác: Minh Bảo a.k.a Mingbao ChanThể loại: truyện ngắn cảm hứng lịch sử.Bổi cảnh: nhà Nguyễn, triều vua Khải Định.Nhân vật chính: Từ Cung Thái hậu Hoàng Thị Cúc.~VĂN ÁN~Ngày tôi rời khỏi Tử Cấm Thành, tam cung lục viện chỉ còn trong ký ức. Tường đỏ ngói xanh đó từng giam cầm tôi suốt nửa cuộc đời, vậy mà giờ đây lại nhớ nhung đến lạ.Câu hò xứ Bình Trị Thiên vẳng vẳng bên dòng Hương giang hiền hoà, thơ mộng, khiến người ta cảm thấy cõi lòng bùi ngùi khó tả."Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngátĐứng bên tê đông ngó bên ni đồng cũng bát ngát mênh mông..."Bầu trời tươi đẹp đó, dù nhìn từ trong Đại Nội hay bên ngoài Đại Nội đều bao la như thế.Đi hết cuộc đời, giờ đây nhìn lại, tôi vẫn là tôi của thuở nào đó thôi.…

[ĐM] CHẲNG THỂ GỌI LÀ YÊU

[ĐM] CHẲNG THỂ GỌI LÀ YÊU

24 0 3

Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trườngĐộ dài: dự kiến 20 chươngNhân vật chính: Thế Trung - Đông MinhTác giả: Mingbao ChanNguồn: camthuongthiemhoa.wordpress.com~ VĂN ÁN ~Trên đời này, có vô số chuyện hoàn toàn ngang trái, người ta đã biết là không nên nhưng vẫn không thể nào né tránh.Ví như, hắn cứ khăng khăng nghĩ rằng mình thích người con gái ấy, cho đến khi nhận ra bản thân đối với người con trai bên cạnh thật sự không thể buông rời.Giữa hai mái đầu ngắn, giữa hai bóng dáng cao cao lúc nào cũng song song sánh bước, có nên chăng tồn tại một thứ gọi là tình yêu?..."Tôi cho cậu một câu hỏi trắc nghiệm, nhất định phải trả lời cho tôi.""Được.""Giữa tôi và cậu rốt cuộc là gì?" A.Tình thân B.Tinh bạn C.Tình tri kỷ tri âm D.Tình yêu"Tình thân? Tôi và cậu đâu hề có quan hệ huyết thống.Tình bạn? Có thể loại bạn bè nào lại phức tạp như chúng ta không chứ?Tình tri âm tri kỷ? Bên nhau nhiều ngày như thế, nhưng không khi nào chúng ta thật sự hiểu ý nhau, thật sự bao dung nhau. Cái gọi là tri âm tri kỷ này thật sự không dám nhận.Tình yêu...""Giữa chúng ta thật sự tồn tại tình yêu có phải không?""..."Tôi thật sự không biết...Vậy hãy để cả tôi và cậu cùng tìm câu trả lời, có được không...?…

NAM QUỐC HẬU PHI - NHƯỢC BÍCH TIỂU TRUYỆN

NAM QUỐC HẬU PHI - NHƯỢC BÍCH TIỂU TRUYỆN

2,466 94 3

Tác giả: Minh Bảo a.k.a Mingbao ChanThể loại: Truyện ngắn cảm hứng lịch sử.Bối cảnh: Triều Nguyễn.Nhân vật chính: Tam giai Lễ Tần Nguyễn Nhược Bích – vua Tự Đức.VĂN ÁN“Năm tôi mười sáu tuổi, từng ước mình có được tình yêu của người thi sĩ tài hoa nhất thế gian, có lẽ ước nguyện từ lâu đã nên sự thật, chỉ là tôi không dám đối diện, không muốn nhìn ra mà thôi. Tôi cũng sẽ dùng quãng thời gian còn lại của đời mình để hồi tưởng mà viết một thiên “Hạnh thục ca”, ghi lại những phần hạnh phúc và cả đau khổ mà tôi và nước nhà đã trải qua. Trong những khúc ca ấy, tôi sẽ sống lại một phần đời đã mất, tôi giúp y gánh vác trọng trách non sông, thay y lo nghĩ cho đại cuộc. Tôi chỉ dám thực hiện đại sự ấy trong thế giới riêng của mình. Nhưng, tôi luôn có động lực để tiếp tục, bởi vì tôi biết lúc y còn tại thế, đã chịu không biết bao nhiêu mưu tính tranh giành, không biết bao nhiêu áp lực từ tiền triều và hậu cung. Tôi cũng biết rằng, nếu tôi thật lòng chia sẻ gánh can trường này với y, ở nơi cửu tuyền xa xôi, y chắc chắn sẽ mỉm cười.”…