( Loạn Luân) Cưng chiều Bảo bối : Mèo hoang nhỏ em chạy đằng trời

( Loạn Luân) Cưng chiều Bảo bối : Mèo hoang nhỏ em chạy đằng trời

52,969 1,674 8

Tác phẩm : ( Loạn Luân )Cưng chiều Bảo bối: Mèo hoang nhỏ em chạy đằng trờiTác giả : Nhạc ngọc NhiLưu ý :Không mang truyện đi bất cứ đâu không chuyển ver hay gì đó dưới mọi hình thứcNam9 : Tư Đồ Thiên BăngNữ9 : Tư đồ Tân NhanVăn án Cô là con của một gia đình nhỏ tuy không giàu có nhưng mang lại cho có tiếng cười và rất nhiều hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc đến và cũng đi vào năm cô 14 tuổi có một chiếc xe hơi tới nhà cô , một người đàn ông khoảng 27 tuổi nhưng không hề có vẻ già đi kèm theo đó là một cậu con trai 13 tuổi họ tới đón cô và bảo cô là con họ .Cô nhất quyết không chịu đi nên họ phải dùng biện pháp .Ba mẹ cô cũng cầu xin họ đừng mang cô đi nhưng đáp lại sự cầu xin ấy lại là một ánh mắt hất hủi họ ném cho ba mẹ cô một cọc tiền và lặng lẽ điNhưng rồi tình cảm của người con trai nảy sinh với cô Cô một mực chống cự , Cô ghét anh Anh yêu thương cô cho cô tất cả ,làm tất cả mọi thứ cho cô từ gội đầu mang giày lựa đồ ,nấu ăn tất cả đều một tay anh đảm nhiệmCô chống đối anh , anh giam cô lại , nhồi nhét vào tâm trí cô những lời nói đau đớn Hắn là ba cô : Tư đồ Thiên Phong người cũng coi cô như bảo bối nhưng cô chống đối cô muốn về nhà nên Ba anh liền cử đàn em chế ra một loại thuốc tẩy não .Khi cô uống vô cô sẽ như một thiên thần chưa từng bị vấy bẩn sẽ ngoan ngoãn hơn .Nhưng đây là tình cha con sao ,không đúng hắn còn rất trẻ nhưng lại có con trai 14 tuổi .Cô sợ hắn sợ con trai hắn hai người đều là ác qủy như nhau .Cô rất đau rất tuyệt vọng khi th…

Ngọt Ngào Uy Vũ : Bảo Bối Bướng Bỉnh Đừng Hòng Trốn

Ngọt Ngào Uy Vũ : Bảo Bối Bướng Bỉnh Đừng Hòng Trốn

29,326 903 9

Tác phẩm : Ngọt Ngào Uy Vũ : Bảo Bối Bướng Bỉnh Đừng Hòng Trốn Tác giả :Nhạc Ngọc NhiLưu ý : không cho phép chuyển ver,edit ,lấy ý tưởng copy dưới mọi hình thứcVăn ánCô tên là Trình Tiêu Tiêu lúc 14 tuổi đã dọn ra ở riêng và sống tự lập đến nay đã 17 tuổi , trên lớp cô hay bị một người tên Lâm Phong trêu chọc ,nhưng cậu ta thích cô và luôn cưng chiều cô,nhưng cô lại chẳng hề biết tình cảm ấy . Một hôm có học sinh mới chuyển tới, anh có tình cảm với cô nhưng bị Lâm Phong lại luôn cản trở anh .Cô sau một thời gian tiếp xúc với anh thì có cảm tình hằng ngày hai người vui vẻ cười đùa nhưng đâu biết rằng có ai đang đứng từ xa nhìn cô với ánh mắt đau lòng.Em vẫn vui vẻ nói chuyện với tôi hằnng ngày nhưng tôi nhận ra trong giọng nói của em có vài phần lạnh nhạt, tôi tự hỏi là em cho tôi hy vọng hay tôi tự ảo tưởng Any tôi tự hỏi phải chăng tôi không xứng đáng có được hạnh phúc,hay tôi sinh ra chỉ để nhìn người khác hạnh phúc…