sonata ánh trăng

sonata ánh trăng

434 66 1

"Một ngôi nhà làm bằng lá bài, và hai con người ngây dại;Kể cả khi em nói rằng mọi thứ đã kết thúc và đổ sụp xuống chân;Một ngôi nhà làm bằng lá bài, và chúng ta ngu ngốc;Kể cả khi em nói rằng chúng ta chỉ là một giấc mơ vô vọng, hãy ở lại một chút, dù chỉ một chút thôi."…

richard clayderman

richard clayderman

447 56 1

Anh tỉnh dậy lần nữa khi tiếng độc tấu piano vang lên trong một bản nhạc khá quen tai mà anh chẳng nhớ rõ tên người viết. Trong bếp phảng phất mùi cà phê và bánh mì nướng với trứng ốp la ăn kèm. Yoongi tựa lưng vào cửa, ngắm vẻ khoan thai bối rối của Hoseok khi phát hiện ra sự hiện diện của anh. Ánh nắng buổi sớm xuyên qua rèm cửa bằng ren trắng, khiến Yoongi nhắc thầm trong đầu với một tờ note vô hình, phải thay thế chúng thôi. Hoseok tiến lại gần, mỉm cười như cậu luôn là. Một tay tài xế rất mượt, hay cười và thói quen tinh tế."Chào buổi sáng."Thế thì đã sao chứ, họ sẽ khám phá ra nó sau vậy.Thành phố vẫn đợi và lên đèn vào những tối tăng ca muộn. Người ta vẫn vật lộn với hàng tá nỗi đau riêng bất khả xâm phạm và làm tổn thương tới.Khi Yoongi biết, anh không còn cô độc nữa.…

Laputa

Laputa

368 35 1

Ta sẽ có thể lại là điều gì đó, một người yêu, một người dưng, một người tình, một người bạn đời.Cho dù biết rằng hiện tại đã đặt xuống một dấu chấm hết, tôi cười, ừ, em là người đã bỏ đi. Hai chúng ta đã lựa chọn để làm người bỏ đi trước.Bởi vì làm gì có đường chân trời.…

một nghìn năm

một nghìn năm

826 138 2

Họ không phải là hai chú rể, nắm tay nhau vào cảnh cuối bộ phim cuộc đời. Họ không hạnh phúc mãi mãi.Nhưng tình yêu thì luôn là mãi mãi.Hoseok nhận ra, Yoongi mãi mãi ở lại với tuổi ba mươi lăm, cậu thì cứ đi tiếp, thời gian cũng không còn đếm ngược nữa rồi. Yoongi cũng không còn ngồi sau lưng cậu ngủ gục nữa rồi.Giấc ngủ của anh, tuổi trẻ của họ, là cơn mộng ngàn.Yoongi, em, yêu anh, một nghìn năm.…

chàng trai có đôi mắt ngây thơ (đã đánh mất kho vàng và tiếng hát)

chàng trai có đôi mắt ngây thơ (đã đánh mất kho vàng và tiếng hát)

691 86 1

Hoseok không nhận ra mình đã khóc khi nghe Shane nói, "Điều quan trọng nhất trong cuộc sống là yêu nhiều nhất có thể và không sợ hãi khi được yêu", cho đến khi phát hiện Yoongi đang nắm chặt bàn tay cậu và đan lồng các ngón tay họ vào nhau."Cách duy nhất em có thể dập tắt sự khùng điên của anh là làm điều gì khiến em phát điên. Cảm ơn em. Anh yêu em. Anh nhận ra điều đó từ lúc gặp em. Xin lỗi em vì đến giờ anh mới nói ra điều đó", anh cất tiếng, rành mạch rõ ràng, giọng trầm ấm và đều đặn, "Em biết câu đó của ai không?""Pat nói với Tiffany?""Đúng vậy."Yoongi vừa nghịch các ngón tay vừa khít với nhau của họ như hai miếng ráp cuối cùng của bộ đồ chơi ghép hình vừa mỉm cười, nụ cười mang dư chấn của cơn say, "Ừ, anh là một kẻ điên. Anh chẳng có một mục đích chính đáng gì ngoài việc anh phải có mặt ở đây, bán những bản nhạc của mình để kiếm chút tiền còm. Nhưng anh gặp được em, đây là chuyện đàng hoàng nhất anh có trong tay sau cái ngày anh biết mình không thể bỏ âm nhạc. Hoseok, điều này nghe có vẻ quá hoang đường khi anh không thể giữ mình tuyệt đối tỉnh táo, và, thật lòng mà nói, anh yêu em."…

grenache, cần sa và bốn giờ sáng ở lounge

grenache, cần sa và bốn giờ sáng ở lounge

1,671 213 1

"Này, chúng ta sẽ ổn thôi. Anh hứa đấy."Giọng Taehyung vang lên khi gã nuốt lấy tiếng khóc vỡ òa của Jungkook vào khoang miệng mình.Hai người cuối cùng cũng tìm thấy bóng đèn đường đỏ, nhấp nháy khi họ bật cười vì việc duy trì nụ hôn quá lâu, hai đôi môi tê đau và răng cửa va chạm với nhau khi không thể ngừng khống chế tiếng cười từ cổ họng.Đó là âm thanh hạnh phúc nhất mà họ nghe thấy trong đời.…

if i die young

if i die young

1,461 173 1

Hoseok bần thần ôm lấy hai má anh, trao đi một nụ hôn sâu và tuyệt vọng. Trả cho kỳ hết nợ, họ sẽ không mắc kẹt trong ký ức và não bộ của người kia nữa. Họ sẽ trở về, ừ, trở về để tiếp tục sống cho đến khi không còn có thể. Họ thuộc về nhau của những năm chẳng nghĩ ngợi gì, hai mươi, chẳng nghĩ ngợi gì.Em thích anh, chúng ta chỉ cần biết như vậy. Và thế giới cần chúng ta như Yuzu và Ari cần. Anh hiểu. Em hiểu. Thế nên, phải trở về thôi.Bọn mình, trở về nhà thôi.Bầu trời sao vẫn sáng rỡ trên đầu hai người và Yoongi nghĩ rằng tình cảm của anh đã được mở khóa hoàn toàn, ngăn kéo vỡ vụn, anh không còn đau, họ thích nhau, vẫn muốn ở bên nhau, vậy là đủ.Vậy là đủ rồi.…