[RinIsa] Bức thư tình và quả bóng lăn

[RinIsa] Bức thư tình và quả bóng lăn

29,049 3,675 38

Itoshi Rin học giỏi từ trong bụng mẹ bỗng ước mình ngu bớt đi. Lý do rất đơn giản thôi. Trường Cao Trung A nổi tiếng với cơ sở vật chất đáng đồng tiền bát gạo nhất khu vực, đặc biệt là sân bóng. Tuy nhiên, ừ, hãm ở chỗ đâu phải ai cũng được dùng sân bóng này đâu. Điều lệ 1 dành cho học sinh trường trung học phổ thông A: "Khối 1 giảm trừ tiết thể dục để ôn tập trước mọi kỳ thi hai tuần, khối 2 trước một tuần,..." Không thể hãm hơn.Itoshi Rin lọt khối 1 không chút nghi ngờ. Hơn nữa lại còn trong top 10 tuyển sinh năm 1. Đời. Mới nhập học chưa được một tháng đã có kỳ thi đánh giá nhằm củng cố kiến thức cơ sở, tính ra mới đá bóng chừng dưới 5 trận, nhìn quyền hạn sử dụng sân cỏ xịn nhất khu cứ thế bị tước đoạt, Itoshi Rin muốn triệt cái tường này lắm rồi. Tôi thật muốn củng cố não bộ ban quản trị trường. Về phần Isagi Yoichi, cũng yêu bóng đá nhưng học tàm tạm gương mẫu. Anh yêu trường hơn vì anh suýt soát khối 2, miễn cưỡng được dùng sân bóng quang minh chính đại. Đúng đời. Trước kỳ thi, anh vẫn được chơi bóng đá trên sân cỏ của trường. Mọi hình ảnh anh ghi bàn thắng vừa tầm mắt của Itoshi - muốn triệt trường - Rin. Isagi - yêu trường - Yoichi luôn cảm nhận có ánh mắt khốc liệt nhìn mình. Xin lỗi, tôi đá bóng không mang theo vật gì giá trị đâu, làm ơn. Và nhiều câu chuyện bất đắc dĩ cùng đau thương khác nữa.---Lời tác giả: câu chuyện bô nhếch này có ngược, phần mô tả trông hài thôi chứ tôi vẫn viết ngược. Tất cả đều bởi "lá bay trong nắng". Ngoại trừ bìa lụm từ @NovaZ_27 tw…

[RinIsa] Khi nào ta về bên nhau

[RinIsa] Khi nào ta về bên nhau

318 37 2

Trong sách truyện thường hay tồn tại về một người hoàn hảo, một kẻ điên dại, một gia tài kếch xù, một đồng xu rỉ sét, một tình yêu vĩnh cữu, một rung rinh chớm nở. Đấy là sách truyện, ta vốn sống trong hiện thực khắc nghiệt để viết về những mộng tưởng như vậy. Sách truyện có tả về một tình yêu đồng tính, rung động bồi hồi mà cả đời này con người chỉ trải qua được một lần duy nhất, rồi đi cùng nhau suốt cả hành trình đi tìm bản ngã. Hiện thực tất nhiên tồn tại tình yêu như thế, ít nhiều thì họ yêu nhau không toan tính. Hai thân thể rắn rỏi của thiếu niên độ trưởng thành ôm lấy nhau, trao nhau cái hôn đầu tiên trong góc sân trường. Hai người họ thấy mềm mại, người đời chỉ thấy gai góc. Itoshi Rin không nhớ gì về tình yêu mềm mại gì đó nữa, chỉ thấy cậu bị gai góc đâm cho thủng lỗ chỗ trong cái đền chùa. Cả đời này cậu cứ thủng lỗ chỗ. "Rin này, anh nhớ em quá." Một tình yêu hiện thực bị năm tháng chôn vùi, khác xa với tình yêu anh đọc trong sách cho cậu nghe. Cuộc đời này vốn dĩ chẳng hề dễ dàng gì để mà sống, mà cậu cũng chẳng dịu dàng nổi để đối mặt.---Cảnh báo nội dung mang tính thực tế trong xã hội cũ, câu chuyện nặng nề, lối viết ảm đạm hơn. Mong các bạn đọc đến những dòng này phải suy xét kỹ lưỡng nhé.fiction by lá bay trong nắng (only) on Wattpad. cover by @gong1016 on Twitter.…

[RinIsa] Ngày nào đó anh hoá thành bông hoa đỏ

[RinIsa] Ngày nào đó anh hoá thành bông hoa đỏ

787 88 2

Người ta truyền tai nhau về đời người quả thật ngắn ngủi như một câu châm biếm cho những kẻ không quý trọng thời gian, nhưng chẳng mấy ai hay biết cuộc đời thật sự ngắn như thế nào. Khi chưa kịp khóc than, ta có thể trở nên trong suốt và tự do bay bổng lúc nào chẳng hay. Ông trời tạo ra con người, cũng có thể lấy đi con người. Tuy nhiên ông trời không quá đáng đến mức ấy, người ra đi không cảm thấy chút đau đớn nào, nhưng ông trời có lẽ không hay, người ở lại đã nhận thay sự đau đớn đó rồi.Ngày ấy, Itoshi Rin hai mắt đẫm lệ nhìn một bông hoa đỏ nở rộ từ từ ôm lấy người cậu thương. Trên mặt đường lạnh lẽo đầy bụi bẩn, người qua kẻ lại nháo nhào, chẳng mảy may đến cậu vẫn đứng đó sững sờ. Sau một tiếng động thật lớn đâm thủng màng nhĩ, người cậu thương hoá thành đống tro tàn, ánh mắt không có tiêu cự, hơi thở yếu ớt, cậu ngoài đứng yên khắc cốt ghi tâm hình ảnh ấy cũng không thể làm gì khác. Khoảnh khắc kéo dài vài chục giây, lúc ấy, Rin nghĩ, cậu đã mất hết tất cả. Mùa xuân năm ấy, cậu hôn người này dưới tán hoa anh đào, tưởng như có được cả thế giới. Vào mùa hè cùng năm, tay cậu đẫm máu, vuột mất một hy vọng "Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, Rin."---fiction by lá bay trong nắng (only) on Wattpad.cover by シャウエッセンon Twitter.…