Xin hãy ôm em - Bắc Chi
Tên truyện: Xin hãy ôm emTác giả: Bắc ChiThể loại: Tổng tài cẩu huyếtTình trạng: Đang dịch…
Nghiêng đầu nhìn màu nắng, chờ thư thả ghé vành môi.
[Tạm thời ngừng viết vì chuẩn bị sửa plot]
Tên truyện: Xin hãy ôm emTác giả: Bắc ChiThể loại: Tổng tài cẩu huyếtTình trạng: Đang dịch…
Nguồn: Cung Quảng HằngThể loại: Thanh xuân vườn trường, sủng, HESố chương: 120Nhân vật: Hạ Chi Tuyển, Cố Tư ỨcEdit & Beta: Ngân Nhi ****** Đây là truyện mượn đọc sẽ xoá nếu edit yêu cầu!…
Chỉ là Phần 2 của cái cùng tên kia thôi, nhưng lâu lâu sẽ có vài No. về Single Daddy & Science kid/son. Enjoy ~P/s: all the sources are in the pic.…
TRƯỚC VÀ SAU LY HÔN Tác giả: Tang Tâm Bệnh Cuồng Đích Qua Bì (tạm dịch: Vỏ Dưa Mất Trí)Edit: Mèo Xù (banhbaotrungcut.wordpress.com)Đọc & sửa lỗi: Thechronicles0134, Dú.Thể loại: Hiện đại, Đô thị ái tình, Ngọt sủng, Ngược luyến, Tình đầu ý hợp gương vỡ lại lànhTô Ngôn X Hạ Đình Vãn - thâm trầm nội liễm công kiêu căng chim hoàng yến thụ HE.Công và thụ không phải là người hoàn hảo.Độ dài: 125 chương chính văn + 9 phiên ngoạiẢnh bìa truyện: Xuanlocxuan (Reindeer's story)Des by @Natgeo249 <3Bản edit này là phi thương mại, chưa được sự cho phép của tác giả và thuộc về blog Mèo Xù, vui lòng không reup sang nơi khác.KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG REPOST…
Nếu có thể lựa chọn lại một lần nữa, Kha Tầm nghĩ ngày hôm ấy có đánh chết cậu cũng không ra khỏi nhà, ra đường ghẹo trai.Không phải chỉ là vì mắc mưa vào trú trong bảo tàng mỹ thuật nên mới sẵn dịp tính nhìn đông cung đồ một cái thôi sao, vậy mà tự dưng lại... chui thẳng vô trong tranh!?Mục Dịch Nhiên : Mỗi người chúng ta, đều đang đóng vai nhân vật trong tranh.Kha Tầm hai mắt sáng rực : Làm sao đi vào đông cung đồ?Mục Dịch Nhiên liếc dài một cái : Nhắm mắt, nằm xuống.…
Tác phẩm: Xuyên Qua Chi Chỉ Nhiễm.Tác giả: Ti Mộ.Thể loại: Xuyên việt thời không, Tiền thế kim sinh, Tương ái tương sát.Tình trạng raw: HoànNhân vật mấu chốt: Nhan Y Lam, Khương Ngưng Túy, Trì Úy, Liễu Hoán Tuyết, Nhan Quân Nghiêu.Editor: Cinnie, Ngưng_chưa_18 -------- Văn án. Khương Ngưng Túy vốn tưởng rằng nếu đã lỡ xuyên vào thân thể Thái tử phi, vậy thì ít nhất cũng sẽ không lo chuyện ăn chuyện ở, mọi thứ vô ưu. Thế nhưng nàng thế nào cũng không nghĩ ra, nàng lại trở thành đối tượng đùa bỡn những lúc nhàm chán của Nhan Y Lam. Hơn nữa, nàng phát hiện chuyện này dường như không chỉ đơn giản như vậy. Vị Thái tử phi luôn luôn theo khuôn phép lệ cũ này, lúc còn sống lại cấu kết cùng Trưởng công chúa. Từ đó về sau, ấn tượng của Khương Ngưng Túy đối với Nhan Y Lam hoàn toàn như một con đường trải vào bóng tối, cũng không thể quay đầu lại được nữa... ---------…
Tôi có một chấp niệm. Chấp niệm ấy bằng tuổi tôi!…
Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…